4 bài học dạy con từ câu chuyện về người ăn mày
Một
ngày nọ, có một người lang thang đến trước cửa nhà tôi xin ăn. Anh ta rất đáng
thương, cánh tay phải bị cụt còn lại mỗi vạt áo đung đưa trong gió trông rất thảm.
Tôi
cứ nghĩ rằng mẹ nhất
định sẽ cho anh ta cái gì đó ăn nhưng không ngờ mẹ chỉ vào đống gạch trước nhà
nói: 'Anh chuyển giúp tôi đống gạch này
vào vườn sau nhà được không?'
Người
ăn mày tức giận nói: 'Tôi chỉ có mỗi một
tay cô còn nhẫn tâm bắt tôi chuyển gạch? Cô không giúp tôi, tôi cũng chẳng
trách sao còn thích làm khó tôi làm gì?'
Mẹ
tôi không hề tức giận còn cười với anh ta sau đó dùng một tay của mình cầm lên
hai viên gạch chuyển đi. Khi chuyển xong quay về mẹ tôi nhẹ nhàng nói: 'Anh xem đấy một tay tôi vẫn có thể làm việc.
Tôi có thể sao anh lại không thể chứ?'
Anh
ăn mày lặng người nhìn mẹ tôi bằng con mắt khác dùng tất cả sức lực của mình để
chuyển gạch. Vì mỗi lần chỉ chuyển được hai viên nên anh ta mất những 2 tiếng đồng
hồ mới chuyển xong.
ảnh minh họa |
Anh
ăn mày mệt thở phì phò, trên mặt cũng dính nhiều bụi, vài sợi tóc lơ thơ trước
mặt bị mồ hôi làm ướt sũng.
Mẹ
tôi đưa cho anh ý một cái khăn lau, anh ý đón lấy và lau một lượt từ mặt xuống
cổ, chiếc khăn trắng nhanh chóng chuyển thành màu đen.
Mẹ
lại đưa cho anh một cốc nước với một cái bánh bao, lúc anh ta gần đi mẹ tôi còn
đưa cho anh ta thêm 500.000 đồng. Anh ta cảm động nói: 'Cảm ơn cô.'
Mẹ
tôi nói: 'Anh không cần cảm ơn tôi đâu,
đây là số tiền anh dùng chính sức của mình kiếm được.'
'Tôi sẽ không bao giờ quên
chị được'. Anh ý cúi người và nói với mẹ tôi như thế, rồi rời đi.
Một
vài ngày sau đó, lại có một người ăn xin đến xin bố thí. Mẹ tôi bảo anh ta chuyển
gạch từ vườn sau lên vườn trước rồi cũng cho anh ta cốc nước, cái bánh bao và
500.000 đồng.
Tôi
không hiểu nên hỏi mẹ: 'Lần trước mẹ bảo
người ta chuyển gạch từ vườn trước đến vườn sau giờ lại bảo người khác chuyển gạch
từ vườn sau vào vườn trước. Thế rốt cục gạch mẹ muốn chuyển vào đâu?'
Mẹ
tôi nói: 'Đống gạch này để ở vườn sau hay
vườn trước thực ra đều giống nhau.'
Tôi
bực mình nói: 'Vậy thì đừng chuyển nữa'
Mẹ
xoa đầu tôi nói: 'Nhưng đối với ăn xin mà
nói thì chuyển và không chuyển nó sẽ khác nhau.'
Tương
tự vậy, mỗi khi có ăn xin đến nhà tôi, lần nào mẹ tôi đều diễn lại màn kịch đó,
gạch nhà tôi cứ chuyển từ trước ra sau, từ sau ra trước.
Vài năm sau..
Vài
năm sau, bỗng có một người lạ rất chỉn chu đến nhà tôi. Anh ta khoác trên mình
bộ quần áo đồ tây, khí chất phi thường rất giống mấy doanh nhân thành đạt trên
tivi.
Điều
duy nhất không giống là, anh ý chỉ có một cánh tay trái, cánh tay phải chỉ là vạt
áo đung đưa.
Anh
ý nắm chặt tay mẹ tôi, cúi người nói: 'Nếu
không có chị, giờ chắc tôi vẫn chỉ là kể ăn xin. Năm đó nhờ có chị bảo tôi chuyển
gạch nên mới có chủ tịch công ty là tôi hôm nay.'
Mẹ
tôi nói: 'Đó là do tự anh làm ra, tôi
không liên quan gì cả.'
Người
đó đứng thẳng người, nhìn mẹ tôi nói: 'Là
nhờ chị giúp tôi tìm lại lòng tự trọng, sự tự tin. Ngày đó tôi mới biết được
mình vẫn có thể làm một số việc.'
Để
cảm ơn mẹ tôi, anh ta quyết định biếu mẹ tôi một căn hộ sang trọng hơn nhiều
nhà tôi đang ở bây giờ.
Mẹ
tôi nói: 'Tôi không thể nhận món quà giá
trị thế này được.'
'Vì sao? Tôi đã thay chị
mua xong rồi.' - anh ta thắc mắc
'Bởi vì nhà tôi ai cũng có
hai tay cả.' - mẹ tôi điềm tĩnh trả lời - 'Vậy thì anh hãy tặng căn hộ này cho người
mà không có cả hai tay ý.'
Nhà
tôi có 4 đứa anh chị em, tuy không giàu có nhưng lớn lên chúng tôi có thể tự
lập tự mình kiếm tiền.
Hai
anh trai tôi có học vị tiến sỹ, chị tôi là giám đốc một công ty, tôi là một luật
sư sắp tới sẽ tham dự thi chọn nghị viên của châu Á. Mẹ tôi tuổi đã cao nhưng
những viên gạch ý vẫn được mẹ tôi cho chuyển đi chuyển lại.
(Nguồn: sanwen8)
4 bài học tuyệt
vời mà chúng tôi học được qua câu chuyện trên:
1.
Nếu muốn con tự tin phát triển thì hãy cho
con thấy con có thể làm tốt những gì chứ
đừng nói với con rằng con kém thế
nào. Như người ăn mày kia, khi anh ta biết mình vẫn hoàn toàn có thể làm được
nhiều điều anh ấy đã có được sự tự tin trong cuộc sống để đưa bản thân phát triển
theo một chiều hướng tích cực hơn.
2. Nếu
muốn con tự lập thì đừng làm hộ con
những việc mà vốn dĩ con có thể tự làm.
3. Nếu
muốn con biết tự trọng thì hãy luôn
tôn trọng con, trân trọng những cố gắng và công sức của con. Khi con được mẹ tôn
trọng và trân trọng mình, con sẽ sẽ cảm thấy mình có giá trị, khi biết là một
người có giá trị tự con sẽ biết quý trọng
bản thân mình nên sẽ không bao giờ làm những điều tội lỗi, xấu xa, hèn hạ
mà thay vào đó con sẽ luôn hướng đến những điều tích cực, cao đẹp.
4. Muốn
dạy con điều gì đó thì bố mẹ đừng chỉ biết
nói mà quan trọng hơn chính là chính bản thân mình phải biết làm gương.
Nếu bạn thấy hay hoặc có ích cho ai đó thì ban cứ tự nhiên SHARE -
không cần hỏi.
Ngoài ra, bạn có ý kiến hay cảm nhận gì về câu chuyện này hãy COMMENT bên
dưới chia sẻ cùng chúng tôi nhé!
SỔ TAY VÀNG
GLENN DOMAN >> Giúp con thông
minh hơn, giỏi giang hơn, tự tin hơn, tự lập hơn, vững vàng hơn trong cuộc sống!
0 nhận xét :
Đăng nhận xét